Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2011

Mưa ... Lạnh ... Cuộn len... Đôi que đan và 1 người cô đơn

Mưa lạnh , em cô đơn . Miệt mài đan cho kịp ngày trả hàng cho người đặt hàng. Em đan khăn vì sở thích và vì mục tiêu em đang muốn phấn đấu. Cho anh và cho em... Em muốn dành tặng cho anh một món quà bằng chính tiền do em làm ra... Em đang cố gắng... Anh sẽ chờ em nhé...


Thái Nguyên mưa , ủ ê như một người thất tình. Hình như là em cũng đang thất tình. Tương tư một người nơi xa. Em biết chỉ mình em nhớ anh ... Nỗi nhớ một chiều , dường như sắp hóa đá. 

Đôi khi em muốn , rời nơi này , rời xa anh để đến một nơi thật xa , để đến với một người đàn ông khác. Thế nhưng em chẳng làm được. Bởi vì một lẽ em đã yêu người con trai đã khiến em phải cười trong khi nước mắt vẫn hoài rơi. Em đã dành trọn trái tim mình cho một người  có bản tính kiêu ngạo và ương ngạnh ... Đó là anh.

Anh ! Một trái tim nhỏ bé có thể chứa đựng bao ước mơ lớn lao. Và em , em đang ước một điều không có thực. Điều ấy vượt quá khả năng của em. Thế nên dù có cố gắng bao nhiêu , em vẫn cô đơn...
Em không trách điều gì cả... Em cũng không buồn nhiều. Em sẽ mỉm cười trước những nỗi buồn ... Và em , em sẽ là chính em như trước nay vẫn vậy...

Anh! Nếu một ngày nào đó , em thật sự rời xa, thì anh hãy nhớ rằng ở một nơi nào đó , em luôn cầu mong những điều tốt đẹp nhất cho anh. Vì anh , anh là người em yêu thương nhất.

phalaibuon

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét