Thứ Ba, 2 tháng 8, 2011

Viết cho một nỗi nhớ

Nguyễn Phước Huy
VIẾT CHO MỘT NỖI NHỚ

Ta viết cho người một nỗi nhớ
Dằn vặt đêm khi hơi ấm vật vờ
Ta viết cho đời dòng thư dang dở
Bởi chợt buồn ta nhớ một dòng thơ
.
Đời ta dài sao ta thấy bơ vơ
Giữa tình yêu và muôn bờ hạnh phúc
Giữa niềm đau, niềm vui có lúc
Giữa ngày xưa còn một chút hiện về
.
Ta viết cho ta những lời thề
Chợt vụt tắt khi người ta không tới
Chợt hụt hẫng khi tình yêu phơi phới
Chợt vỡ òa như một trò chơi
.
Ta viết ta như cho cơn sóng biển khơi
Vỗ hồn ai những biển bờ lạc lõng
Giữ dòng thơ buồn không trống rỗng
Giữa đêm dài nỗi nhớ hóa dòng sông
.
Khát người ta khát tận cõi lòng
Thèm hơi ấm cái ôm đời cháy đậm
Thèm cay đắngt nụ hôn dài rất chậm
Thèm cái chờ nỗi nhớ chạy vào tâm!
.
Trời buồn đời, trời đổ hạt mưa râm
Ta buồn nhớ, thơ từng dòng ngất ngưởng
Bâng khuâng đêm, hồn ta vất vưởng
Nhớ người, nhớ ánh mắt lạc hướng trong mơ
.
Một bài thơ sẽ không viết nên thơ
Nếu không yêu, không chờ hoài nỗi nhớ
Nếu không đau, không buồn đời đáng sợ
Nếu không sầu không khát những vần thơ
.
Thương người ta cứ mãi thẩn thơ
Giả vờ nhạt nhưng ta chờ ta đợi
Để đêm về trời kia nghĩ ngợi
Hoặc mưa về hoặc thơ đổ lơi thơi!
.
Buồn ơi đừng ghé ta chơi
Người đi xa khuất ta đời đâu hay
Buồn ơi vỗ cánh nhanh bay
Để ta đứng lại đôi tay tìm người!

<tặng phalaibuon>